Tình yêu nghề điều dưỡng – Câu chuyện du học nghề Đức của học viên VICAT

lai e1644845920180
Rate this post

“Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng – Gian khổ biết giành phần ai?” là câu hát nổi tiếng của tác giả Trần Long Ẩn trong ca khúc “Một đời người một rừng cây” mà có lẽ ai cũng từng nghe nhiều lần trong đời. Ngành nào cũng có những khó khăn, vất vả nhưng có lẽ nhắc đến ngành y (trong đó có nghề điều dưỡng khiến) người ta nhớ ngay đến nỗi vất vả đặc thù: làm việc không kể ngày đêm, lễ tết, đi kèm sự hy sinh, áp lực công việc lớn và trách nhiệm về sức khỏe, tính mạng của người bệnh. Dù vậy đội ngũ bác sĩ, điều dưỡng ây chẳng ngại công việc gian khổ, vẫn sống hết lòng với nghề.

Hôm nay 14/2 vốn là ngày lễ tình yêu – ngày lễ của những cặp đôi yêu nhau. Nhưng ngoài tình yêu đôi lứa, có những tình yêu cũng đẹp và tuyệt vời như tình yêu đôi lứa. Hãy cùng lắng nghe hai câu chuyện tình yêu nghề điều dưỡng của 2 học viên chương trình Chuyển đổi bằng điều dưỡng của VICAT nhé

N.T.Quyên – Học viên VICAT K53 – Cựu sinh viên Cao đẳng Y tế Bạch Mai: “Em không bao giờ nghĩ mình sẽ học điều dưỡng”

Nói thật lòng, em không bao giờ nghĩ mình sẽ theo học Điều dưỡng vì em thấy nghề này rất vất vả, ít có thời gian bên gia đình và phải đi trực rất nhiều kể cả cuối tuần thậm chí cả ngày lễ. Nhưng một lần ông em phải nằm viện do tai nạn xe, ông em phải mổ và bó bột cả 2 chân và phải nằm viện rất lâu. Trong thời gian ông được về nhà và chờ tháo bột thì lúc đó em đang được nghỉ hè, nhưng em lại không biết chăm sóc ông thế nào, không biết tình trạng của ông nên và không nên ăn gì, vận động ra sao… để nhanh chóng có lại sức khỏe vì lúc đó ông em bị hao cân rất gầy và yếu. Chính bởi vậy, em đã quyết định sẽ học điều dưỡng để có thể tư vấn, chăm sóc cho gia đình, người thân có sức khỏe tốt nhất đặc biệt là những lúc ốm đau bệnh tật.

Trước đây, em là sinh viên của trường Cao đẳng Y tế Bạch Mai. Vẫn nhớ, ngay từ khi còn là sinh viên năm 2, em đã phải vừa học trên giảng đường vừa xuống viện thực hành, đi trực đi làm như một điều dưỡng viên. Có những hôm phải học trên giảng đường cả ngày nhưng tối vẫn phải trực và làm việc xuyên suốt không nghỉ đến 3h sáng mới được đổi ca. Quá đông bệnh nhân và quá nhiều công việc phải làm nền đã có những lúc em rất oải, mệt mỏi và muốn từ bỏ công việc mình đang theo đuổi.

Nhưng mỗi khi đến ca trực lại được gặp các anh chị điều dưỡng đi trước động viên, chỉ bảo tận tình hay các bác bệnh nhân trò chuyện, hỏi han dù là những việc nhỏ nhất như: Cháu đã ăn cơm chưa, hôm nay đông bệnh nhân này cháu có mệt lắm không? … thì em lại như được truyền thêm sức mạnh để hoàn thành tốt nhất buổi trực hôm đó.

Giờ đã ra trường rồi nhưng em vẫn nhớ mãi lần đầu tiên được xuống viện thực tập phụ các chị điều dưỡng trong khoa tiêm và truyền thuốc cho bệnh nhân. Mặc dù đã được học thực hành tiêm, truyền thuốc trên mô hình rất nhiều trước khi xuống viện nhưng khi thực hiện em lại lấy ven không chuẩn, làm tay bác bệnh nhân bị phồng nhẹ và phải lấy lại ven. Thấy em run và luôn miệng xin lỗi bác thì bác đã cầm tay em và nói: “Cháu cứ làm bĩnh tĩnh, tự tịn. Ai cũng có lần đầu làm sai, rồi sau mới thành công, mới giỏi được”. Câu nói của bác làm em cảm động và em đã hoàn thành tốt việc truyền thuốc cho bác.

Chính công việc này đã giúp em học được tính kiên trì, kiên nhẫn trong công việc và nâng cao khả năng giao tiếp ứng xử với đồng nghiệp, bệnh nhân và người nhà bệnh nhân. Em học được nhiều kiến thức về sức khỏe để có thể chăm sóc tốt nhất cho gia đình người thân và xã hội. Nghề điều dưỡng dù có vất vả, áp lực nhưng chỉ cần có lòng yêu nghề, sự tâm huyết thì bạn sẽ luôn hoàn thành tốt các công việc.

Đ.T.H – Học viên VICAT V21.1 – Cựu sinh viên Đại học Y khoa Vinh: “Quyết định trở thành điều dưỡng viên là đúng đắn”

Bản thân em rất thích ngành Y và luôn muốn giúp đỡ cho những người không may ốm yếu, bệnh tật. Vì thế, nguyện vọng sau khi tốt nghiệp THPT của em là thi vào ngành Bác sĩ đa khoa của Đại học Y khoa Vinh. Tuy nhiên, năm đó em không đủ điểm đỗ vào ngành bác sĩ. Sau một thời gian suy nghĩ, em quyết định vào học ngành Điều dưỡng của trường song song với đó, em tiếp tục ôn thi để thi lại vào ngành bác sĩ ở năm sau. Nhưng rồi, sau một thời gian học Điều dưỡng thì em lại dần yêu thích ngành này và em quyết định theo học đến cùng.

Ra trường, em được nhận vào làm ở một Bệnh viện. Môi trường làm việc tốt, em cũng đã công tác ở đó được 2 năm. Nhưng tuổi trẻ, ai cũng có hoài bão và khát vọng. Em quyết định nghỉ việc ở Bệnh viện và thử thách bản thân ở một nước khác khi biết có chương trình chuyển đổi bằng để trở thành điều dưỡng viên quốc tế tại Đức.

Công việc này phải đánh đổi rất nhiều thời gian. Nhiều lúc còn không có thời gian cho bản thân và gia đình mình, vì vừa phải làm giờ hành chính vừa phải đi trực kể cả những ngày lễ. Đôi khi còn gặp phải bệnh nhân rất khó tính và có thái độ khó chịu với nhân viên y tế. Chẳng riêng gì khi ra trường rồi mà lúc còn là sinh viên cũng vậy. Buổi sáng em phải thực hành ở bệnh viện, chiều tiếp tục học trên trường, buổi tối có thể phải trực ở Bệnh Viện. Cuối tuần, trường thường tổ chức thi kết thúc môn, nên gần như lúc sinh viên, em có rất ít thời gian rảnh và chế độ ăn uống cũng thất thường.

 Kể ra thì công việc thực sự vất vả, mệt mỏi; nhưng bù lại, nó cũng đem lại cho em sự thoải mái vì mình được làm đúng công việc mình yêu thích; góp một phần nhỏ vào việc chăm sóc và bảo vệ sức khoẻ cho mọi người. Đừng nản chí nếu các bạn đủ tự tin, yêu nghề, yêu quý sức khoẻ con người thì điều dưỡng viên cũng là công việc tuyệt vời.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!